Hãy tưởng tượng bạn lại căm ghét một đứa trẻ kém bạn hai mươi tuổi, người đã bị giết một cách tàn bạo, đến mức bạn phải bò ra khỏi chỗ ẩn nấp của mình để viết một bài bình luận bôi nhọ di sản của nó. Ta-Nehisi Coates là một kẻ thua cuộc cay đắng và khốn khổ.